Mắt thấy Mạnh Sơ Vũ nghe được tiếng động nhìn qua, trên gương mặt trắng nõn ửng hồng, đôi mắt ngấn nước như chìm trong sương mù, không biết đã ngáp bao nhiêu cái rồi.
Trong lòng Nhâm Húc dâng lên một cảm giác tội lỗi mãnh liệt, còn có một loại sợ hãi "có vấn đề rồi."
Nhìn bên cạnh thì phát hiện ánh mắt hiếm thấy của Chu Tuyển mập mờ Mạnh Sơ Vũ.
Trái lại Mạnh Sơ Vũ vừa thấy hai người liền dùng bàn tay xoa mặt hai cái, xốc lại tinh thần, chống tường đứng dậy.
Đứng lên được một nửa thì người lảo đảo.
Chu Tuyển nhấc tay.
Không đợi anh đỡ, cô đã tự dựa vào tường đứng vững.
Đôi tay Chu Tuyển nâng lên giữa không trung chậm rãi rút về, buông xuống bên cạnh, những đầu ngón tay khô khốc chà sát vào nhau.
Mạnh Sơ Vũ khom lưng xoa xoa bắp chân: "Tôi không uống rượu, chỉ là ngồi lâu nên tê chân, đừng nói tôi dễ vỡ..."
Đầu óc cô quả thật tỉnh táo hơn so với lần uống rượu trước, nhưng những lời này nói lên thì vẫn biết, âm cuối kéo dài vẫn mang theo chút hơi thở sau khi uống rượu.
"Đến chỗ tôi uống rượu cả buổi tối," Giọng Chu Tuyển hơi khàn, "Là vì muốn diễn cho tôi xem cô uống xong có thể tự mình đứng lên hả?"
"Ai nói chứ?" Mạnh Sơ Vũ đúng mực nhặt một chồng văn kiện từ dưới đất lên, "Đó chỉ là nghiệp vụ đi kèm của tôi, công việc chính của tôi là___báo cáo công việc sau khi uống rượu."
"..."
Phụ nữ muốn uống rượu với Chu Tuyển rất nhiều, cũng không phải không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-sao-co-the-thich-toi/402264/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.