04."Lúc uống rượu cô Mạnh vẫn thẳng thắn hơn."
Edit: Chocopieygurt
Khi Mạnh Sơ Vũ tỉnh rượu thì đã là giữa trưa ngày hôm sau.
Vừa mở mắt đã bị ánh sáng rọi từ cửa sổ chiếu vào mắt, cô nâng một bàn tay che mặt, tự hỏi tại sao không kéo rèm cửa sổ.
Ký ức từ từ ùa về, ngoại trừ Trần Hạnh, trong đầu còn hiện ra khuôn mặt của một người đàn ông.
Mạnh Sơ Vũ chậm rãi tỉnh táo lại, ngồi trên giường nổi da gà run rẩy.
Cứu mạng!
Ông trời thật vất vả mới có mắt mà sắp xếp cô và người đàn ông kia vô tình gặp lại, là để cho cô mượn rượu làm càn hả?
Mấy câu thương lượng soạn sẵn trong đầu cả ngày cũng không dùng, cuối cùng tại sao lại thành bộ dáng ma quỷ đó...
"Nhắc nhở bạn của cô đi, kế đó quá xưa rồi."
Câu nói khí phách này cách một đêm vẫn còn xoay quanh ba trăm sáu mươi độ như âm thành vòm 3D bên tai cô.
Đến mức hô hấp của Mạnh Sơ Vũ có chút không thông.
Muốn mắng cô cặn bã thì thẳng thắn mắng đi, tại sao còn vòng vèo bóng gió là kỹ thuật người ta không tốt.
Nếu cô thật sự có kế sách thì cô còn phải dùng những thủ đoạn giả dối từ thế kỷ trước này sao?
Oan uổng!
Đậu Nga nghe xong còn phải kêu một tiếng người chị em thật oan uổng!
Mạnh Sơ Vũ ôm trán yên tĩnh một lát.
Quên đi, chẳng qua bộ dáng đẹp trai, có đẹp hơn thì cũng là người qua đường, anh ta thấy cô thế nào thì có gì quan trọng chứ.
Dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-sao-co-the-thich-toi/402258/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.