Thích 64. Năm 16 tuổi, cô ngồi trên xích đu ngẩng đầu.
Thế giới song song – Thời niên thiếu
— Khi cô 16 tuổi, ngồi trên xích đu ngẩng đầu.
«Một»
Giữa hè tháng bảy, Nam Hoài, nhà họ Giản.
Gần đến những ngày nóng bức, nhiệt độ cao nhất trong ngày của Nam Hoài đã lên đến gần 35 độ.
Trong phòng khách rộng rãi khang trang nhà họ Giản, Mạnh Sơ Vũ nhìn sợi dây màu đỏ cũ kĩ buộc trên cánh quạt điều hòa kiểu đứng bay bay, bay bay, ánh mắt chăm chú dần lơ đãng…
“Đúng không, Tiểu Vũ?” Mạnh Chu Bình bên cạnh bỗng hỏi.
Mạnh Sơ Vũ ngơ ngác vì đang làm việc riêng thì bị tóm, nhìn ánh mắt nghiêm khắc của bố mình, trả lời bất chấp: “À, vâng ạ.”
Sau đó nghe chú Giản đối diện cười nói: “Ai cũng nói ‘Phúc hữu thi thư khí tự hoa’ (Trong lòng có văn thơ mặt mũi tất sáng sủa),đứa trẻ thích đọc sách thần thái cũng đặc biệt, trông rất đoan trang, tao nhã.”
Hóa ra là đang hỏi cô có thích đọc sách hay không.
Có người bố là giáo viên Ngữ Văn ở đây, cô có không biết chữ cũng phải thích chứ sao nữa?
Đến chơi nhà người khác mà, phải ngoan một chút, được hời một chút, Mạnh Sơ Vũ phối hợp cười một cái đoan trang tao nhã: “Chú ơi, cháu còn kém ‘Phúc hữu thi thư khí tự hoa’ ít nhất phải mười người như bố cháu nữa ạ!”
Vợ chồng nhà họ Giản thích thú bật cười.
Mạnh Chu Bình có vẻ cũng tha thứ cho sự mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-sao-co-the-thich-toi/1856460/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.