Thích 61. Anh ơi, em muốn chơi với anh…
“Mưa rơi rả rích như em đang ngồi bên con suối nhỏ, thà rằng trời cứ mưa mỗi ngày, em sẽ nghĩ rằng vì mưa nên anh không tới.” – Trương Ái Linh.
«Một»
Những tuần đầu tháng bảy, cô nhi viện Sao Mai của thành phố Nam Hoài.
Lại là một năm trời mưa dầm, trời Giang Nam mưa dầm liên miên, vừa oi bức vừa ẩm ướt.
Quần áo phơi ngoài ban công ký túc xá mấy ngày liền vẫn không thấy dấu hiệu khô, hành lang ngày nào cũng ẩm ướt, những mảng tường trắng loang lổ vết nước, sàn nhà dưới chân vừa lau khô lại có một lớp bọt nước mỏng.
Hơi nước ẩm ướt và nặng nề làm bịt kín lỗ chân lông của con người, làm người ta đến hít thở cũng tốn sức.
Buổi chiều, Thường Thu Trạch phe phẩy quạt đi vào ký túc xá, gặp bảo mẫu Lưu đang xách một thùng kem muối đi tới: “Thầy Thường, ăn que kem nhé?”
“Tôi không ăn đâu, cứ chia cho bọn nhỏ đi!” Thường Thu Trạch xua tay rồi bỗng gọi bà lại: “Đợi chút, tôi lấy một cái.”
“Vâng.”
Thường Thu Trạch lấy kem muối, đi về cuối hành lang, gõ cửa căn phòng ở cực tây.
Mãi không có tiếng đáp lại, ông cao giọng gọi: “Tiểu Tuyển, ông đây.”
Yên tĩnh một lát, cửa được đẩy ra từ bên trong.
Cậu bé chín tuổi ăn mặc chỉnh tề, da dẻ trắng trẻo, đường nét đẹp đẽ nổi bật, duy chỉ có đôi mắt buồn bã không chút ánh sáng, thâm trầm vô hồn.
Thường Thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-sao-co-the-thich-toi/1856457/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.