Thích 57. Cầu thiên đường không có đàn ông ghim thù.
Cả người như được ngâm trong một uông nước ấm, trở thành một đuôi cá ướt đẫm.
Ở nơi căng tràn đến tận cùng, cô như tan thành nước.
Tiếng nức nở trầm thấp ban đầu dần không nhịn được cất cao, Mạnh Sơ Vũ ngửa đầu trào nước mắt sinh lý.
Tay nhũn ra vô lực, chân cũng dần không kiềm chế được, gối lót sau đầu đã bị đẩy đến thành giường, không còn đường lui.
Một tay Chu Tuyển bọc lấy đỉnh đầu cô, một tay khác không biết đã kéo cô xuống lần thứ bao nhiêu, cuối cùng như là mất kiên nhẫn, bế cô lên.
Mạnh Sơ Vũ ở khi trời đất quay cuồng theo trọng lực rơi xuống, ngồi trên người anh, bị khoảnh khắc ấy kích thích đến nỗi hít thở không thông, hét thất thanh, ghé vào vai Chu Tuyển, ôm lấy lưng anh hít thở thật sâu.
Chu Tuyển khẽ hừ một tiếng, nhẫn nại cúi đầu hôn cô: “Em yêu, đến lượt em.”
*
Khi ánh nắng ban mai xuyên qua khe hở rèm cửa tiến vào, cơ thể Mạnh Sơ Vũ thức dậy trước những ký ức của cô, cảm giác cả người bủn rủn như bị xe lửa nghiền nát, mí mắt cũng nặng như dính keo.
Ký ức của đêm trước sau đó mới chậm rãi xuất hiện mạnh mẽ trong đầu, làm thanh tỉnh cả đầu óc choáng váng của cô.
Mạnh Sơ Vũ bỗng mở bừng mắt, nghiêng đầu nhìn Chu Tuyển đang ôm sau lưng mình.
Chu Tuyển bị tóc cô cọ vào chóp mũi, mắt còn nhắm nhưng cánh tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-sao-co-the-thich-toi/1856453/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.