Thích 48. “Muốn hôn em.”
Kết thúc cuộc điện thoại này, Mạnh Sơ Vũ ngây người ngồi dưới sàn nhà phòng sách, rất lâu không lấy lại được tinh thần.
Lật từng trang giấy của tập thơ cũ kĩ phủ đầy bụi ấy, cô bỗng nhớ đến rất nhiều những thứ ngổn ngang, vụn vặt lúc đó không để ý —
Lần đầu tiên ngồi xe Chu Tuyển về Nam Hoài, Nhậm Húc mua cho cô một túi đồ ăn vặt, trong đó có một xô bánh tinh cầu.
Cô hỏi Nhậm Húc sao lại biết cô thích ăn cái này?
Nhậm Húc nói, cậu không biết.
Nhậm Húc không biết, bởi vì người biết cô thích ăn bánh tinh cầu không phải cậu ấy, mà là Chu Tuyển.
Cũng là ngày cuối tuần ấy, ông của Chu Tuyển bất ngờ phải cấp cứu, cô chưa từng thấy Chu Tuyển cau mày như thế, bước đi vội vã như thế, cũng chưa từng thấy anh nói chuyện với ai dịu dàng như thế.
Nhưng cô chỉ thầm cảm thán trong lòng một câu, Chu Tuyển ấy không giống với Chu Tuyển mà cô biết.
Lại không biết rằng, so với những người gọi là bố mẹ, hai người lớn tuổi không có quan hệ huyết thống này với Chu Tuyển mới thật sự là người thân, trong tuổi thơ u ám của anh, là hai người duy nhất thật lòng yêu thương anh.
Khi cô nói đùa với Chu Tuyển, nói nhà anh cũng đến cô nhi viện làm từ thiện phải không, tôi biết rồi, nhà tôi với nhà anh trước kia đều tích đức, nên bây giờ anh mới gặp được tôi, cô cũng không biết, giọng điệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-sao-co-the-thich-toi/1856444/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.