Trong chớp mắt, Trác An Khả đột nhiên nhớ tới một vấn đề ——
"Lúc trước cậu gửi cái tin nhắn kia, có nói lý do vì sao không?"
"Không có." Tần Tình thản nhiên.
"........ Vậy nhìn từ góc kia thật đúng là cậu "tuyệt tình" mà đá anh ta a." Trác An Khả ngượng ngùng nói.
Chẳng qua cái tuyệt tình này cũng chính là để nhắc nhở bản thân.
Trác An Khả nghĩ tới cái gì, ngây ngốc ngước mắt lên nhìn: "Cậu gửi cái tin nhắn kia là trước khi có chuẩn đoán chính xác hay là sau khi có?"
Tần Tình chớp chớp mắt, nở một nụ cười ấm áp mềm mại, lại không trả lời.
Trong lòng Trác An Khả bắt đầu đau.
Cô đã biết được đáp án.
——
Vậy là trước khi có chuẩn đoán chính xác mới gửi một cái tin nhắn như vậy, nếu là sợ bóng sợ gió một hồi vậy thì nhân cơ hội này kết thúc; còn nếu là sự thật.....
Nếu là sự thật, đó chính là "trước khi em chết, buông tay cho anh một cơ hội để bước đi tiếp trên quãng đường còn lại".
"Sao cậu cũng đối xử nhẫn tâm với bản thân như vậy a." Trác An Khả che giấu cảm xúc đứng dậy đi ra ngoài, đem những giọt nước mắt sắp trào ra ép xuống: "...... Đồ ngốc."
Tới cửa, Trác An Khả điều chỉnh hô hấp, kéo cửa ra nói với hai người phục vụ đứng hai bên cửa: "Có thể mang đồ ăn vào, lấy thêm rượu vang đỏ nữa."
Gọi món xong, Trác An Khả quay người lại, liền đón nhận ánh mắt mờ mịt của Tần Tình.
——
"Rượu vang đỏ?"
Trác An Khả sửng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-rat-hay-treu-choc-toi/829393/chuong-69-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.