Chờ hai người hốt hoảng "áp giải" tiểu bạch miêu chạy trốn trở lại bồn tắm, lại hao tâm phí lực hoàn thành nhiệm vụ gian khổ là tắm rửa cho nó, mọi chuyện kết thúc là hơn mười phút sau.
Tần Tình nhìn tiểu gia hỏa bị bao lấy chà lau bằng chiếc khăn lớn, rất bất đắc dĩ mà hỏi Văn Dục Phong.
"Mỗi lần anh tắm rửa cho nó đều phải lăn lộn như vậy sao?"
Văn Dục Phong ôm con mèo trắng sát vào người, giữ chặt cái thân hình nhỏ đang run bần bật, lấy máy sấy đã đặt sẵn bên cạnh.
Sau đó hắn lạnh căm căm liếc nhìn con mèo nhỏ dưới bàn tay mình một cái.
"Không phải mỗi lần."
Tần Tình nhẹ nhàng thở ra.
Nếu mỗi lần đều lăn lộn như vậy, kia cô thật sự cảm thấy chịu tội nặng.....
"Mười lần thì cũng có tám chín lần như vậy đi."
Tần Tình: "................."
Trầm mặc hai giây, Tần Tình không nói gì mà nhìn về phía con mèo trắng.
Tựa hồ cảm nhận được hai vị chủ nhân cùng thống nhất quan điểm, mèo trắng rụt rụt cổ, đôi mắt tròn xoe di chuyển một vòng, một bộ dáng bé nhỏ, đáng thương lại bất lực vô tội, bò đi xuống.
Mới vừa trải qua một hồi đại chiến "bắt mèo" gà bay chó sủa, lúc này Tần Tình không bị dáng vẻ của nó lừa gạt.
Chỉ là Tần Tình còn chưa kịp tỏ rõ lập trường, liền nghe thấy một âm thanh khàn khàn buồn cười vang lên trên đỉnh đầu ——
"Rất giống với em."
Tần Tình: "........??"
Thu được ánh mắt kháng nghị của Tần Tình, Văn Dục Phong hạ thấp giọng, rũ mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-rat-hay-treu-choc-toi/829367/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.