Văn Dục Phong chỉ đành phải ôm cô gái nhỏ xuống dưới, đem cái gối sô pha đặt ở bậc thang thứ ba, sau đó để cô gái nhỏ ngồi lên.
"Bỏ tay vào túi."
Văn Dục Phong nói xong liền ngồi xổm người xuống, nâng cẳng chân của cô gái nhỏ lên, sau đó kéo áo khoác lông màu đen ra, đem đôi chân trắng nõn của cô gái nhỏ ôm vào trong lòng ngực.
Tiếp theo hắn khép vạt áo khoác lại.
Văn Dục Phong ngước mắt lên nhìn.
"Như vậy chân còn đau không?" Hắn cau mày hỏi.
"........."
Tần Tình định mở miệng trả lời, ngay lập tức liền ngậm lại.
Cô sợ chính mình mở miệng nói liền sẽ không kìm được mà khóc nức nở.
......... Như vậy thật rất mất mặt.
Cô gái nhỏ vì thế chỉ hồng mắt lắc lắc đầu.
Lúc này Văn Dục Phong mới nhẹ nhàng thở ra, nói: "Chuyện xảy ra ngày hôm nay, không được có lần sau."
Tần Tình nhìn hắn khó hiểu.
"Dùng thương tổn trên thân thể chính mình để biểu đạt sự phản kháng —— anh chỉ có thể chịu đựng em lúc này, cho nên, không được có lần sau."
Tần Tình trầm mặt trong chốc lát, vẫn gật đầu.
"Tiếp theo nếu em nghĩ không muốn về nhà, phải tới tìm anh." Văn Dục Phong nói: "Nhớ kỹ không?"
"Ân." Tần Tình dùng sức gật đầu: "Nhớ kỹ."
Khó thấy được bộ dáng ngoan ngoãn nghe lời mình của cô gái nhỏ như vậy, khóe môi Văn Dục Phong khẽ cong lên.
Hắn duỗi tay xoa nhẹ mái tóc trên đầu cô gái nhỏ: "Hiện tại bình tĩnh lại, cũng anh về nhà?"
"........"
Tần Tình không biết vì sao cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-rat-hay-treu-choc-toi/829352/chuong-54-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.