Tần Tình vừa mới vào cửa liền ngửi được mùi canh gà truyền tới.
"Bà nội hầm canh gà ạ?"
Tần Tình tò mò hỏi.
Bà nội Tần lại mở cửa cười tủm tỉm: "Không phải canh gà, bà nấu cháo gà, nhưng trước khi nấu cháo bà đã hầm gà hơn hai giờ đồng hồ, tuyệt đối ngon miệng."
Bà nội Tần vừa nói, quay người đi tới phòng bếp.
"Hiện tại việc học của mấy đứa nặng như vậy, thân thể đều sẽ không tốt. Bà phải bồi bổ cho Điềm Điềm mới được."
Tần Tình cũng đi theo qua.
"Qủa nhiên tay nghề của bà nội, nghe liền ăn cực ngon."
"Tất nhiên là vậy rồi."
Bà nội Tần cười đồng ý: "Bất quá còn hơn mười phút, cháu đừng vội."
Tần Tình ngoan ngoãn ngồi xuống bàn ăn, đôi mắt hạnh xinh đẹp nhìn chằm chằm phòng bếp: "Cháu không vội."
Mười phút sau, một tô cháo gà lớn được múc ra, Tần Tình chuẩn bị cầm lấy thìa liền khựng lại.
Cô ngồi đó hơi do dự, nhìn chằm chằm cháo gà cảm thấy rối rắm.
"Làm sao vậy? Không thể ăn sao?"
Bà nội Tần thấy kỳ quái hỏi.
"Không phải....." Tần Tình rối rắm một lát, ngẩng khuôn mặt nhỏ lên: "Bà nội, cháu có thể mang một ít cháo cho người khác hay không?"
Bà nội Tần sửng sốt một chút: "Ân? Đã trễ thế này, cháu còn muốn đưa cho ai?"
Tần Tình: "Chính là nam sinh ở nhà đối diện kia."
Động tác của bà nội Tần khựng lại, sau đó liền nhíu mày.
"Chính là người làm cô gái nhỏ khóc lóc trước cửa nhà?"
"........"
Tần Tình nghẹn một chút, sau đó xấu hổ gật gật đầu.
"Cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-rat-hay-treu-choc-toi/829320/chuong-35-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.