"Cho em ngồi cùng bàn với Tần Tình?"
Trong nháy mắt biểu tình của Thẩm Lương có chút kinh ngạc. Bất quá cũng rất nhanh biến mất, trên mặt hắn xuất hiện nụ cười ——
"Vậy em cho thầy một lý do thích hợp. Nếu không, tạm thời không nói tới chuyện sau này thầy Phó sẽ tới tìm thầy tính sổ, chính thầy cũng cảm thấy chuyện này không được."
"Thầy Thẩm không phải lúc nãy vừa mới nói sao, học kỳ này mọi việc trong lớp đều do thầy làm chủ."
Văn Dục Phong khẽ cong môi.
Thẩm Lương nheo nheo mắt, cười nói: "Được, thì ra là em tính kế thầy?"
Tuy nói như vậy, Thẩm Lương cũng không có nửa điểm tức giận, hiển nhiên là có ý vui đùa. Qua vài giây, hắn bắt đầu nghiêm túc.
"Mặc kệ nói thế nào, em phải cho thầy một lý do thích hợp, thầy mới có khả năng suy xét chuyện này."
Văn Dục Phong im lặng nhìn Thẩm Lương hai giây, sau đó rũ mắt.
Trong lòng hắn buông tiếng thở dài.
"Em hi vọng Tần Tình có thể phụ đạo bài tập cho em."
".............."
Thẩm Lương há miệng nửa ngày, một lời cũng không thể nói ra khỏi miệng.
Qua một hồi lâu, hắn rốt cuộc cũng không nhịn được mà nở nụ cười, nếp nhăn nơi khóe mắt cũng lộ ra ——
"Phụ đạo bài tập cho em? ——Văn Dục Phong, thầy dạy em một năm, số lần không làm bài, một bàn tay thầy cũng đều đếm được hết!"
Vừa nói Thẩm Lương vừa cười mãn nhãn ——
"Cứ như vậy, em nói với thầy em muốn ngồi cùng bàn với em ấy, là bởi vì muốn em ấy phụ đạo bài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-rat-hay-treu-choc-toi/829313/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.