Mãi đến khi hai nữ sinh đó rưng rưng nước mắt chạy đi, Tô Mạc Mạc vẫn chưa hiểu rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra. 
Vẫn đứng trong góc này, sau một hồi yên lặng thật lâu, cô cẩn thận ngẩng mặt, lao lực nhón chân ló đầu nhỏ ra từ cánh tay của nam sinh —— 
Đằng sau Thương Ngạn đã không còn bóng người. 
Tô Mạc Mạc không hiểu sao lại thở phào một hơi. 
Cô hạ chân xuống, tò mò ngẩng đầu nhìn nam sinh trước người. 
“Sư phụ, lúc nãy……” 
Vừa mới nói, chàng trai trước người cô đã ngoái đầu. 
Thương Ngạn rũ mắt quan sát cô gái gần trong gang tấc này. 
Lúc nãy anh diễn trò, vốn là tư thế khom người, cánh tay đỡ trên rìa kệ sách bên tai cô. 
Khoảng cách gần như thế này, anh gần như có thể đếm được số lông mi của cô. 
Bên tai yên tĩnh đến tận cùng. 
Trong góc nhỏ một mét vuông này, chỉ còn lại hô hấp lẫn vào nhau. 
Từng luồng không khí đều bị kéo dài vô tận, ra vào nhẹ như không tiếng động giữa cánh môi hơi khép mở của cô gái. 
Còn cặp con ngươi màu hổ phách bởi vì kinh hoảng mà có chút ướt át, đồng tử đen nhánh hơi mở to, vô tội nhìn anh. 
Trong lòng có vô số thanh âm nói cho anh. 
Không thể. 
Không được. 
Lùi lại. 
…… 
Nhưng ngay tại vực sâu thăm thẳm, có một giọng nói dịu dàng yểu điệu, như có như không, hệt như ma âm mê hoặc lòng người, từ những khe hở nhỏ thấm vào từng giọt từng giọt, phóng đại lên, đến khi cắn nuốt toàn bộ lý trí của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-rat-dien/1805406/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.