được 
Hôm sau là thứ Hai. 
Tô Mạc Mạc được phá lệ không cần tham gia hoạt động tập thể, trong đó có chào cờ, vì vậy sáng sớm sau khi đến trường, cô vẫn luôn ngồi chờ ở vị trí của mình trong lớp học. 
Chỗ ngồi của cô ở sát cửa sổ, nắng sớm vào tháng mười rất ấm áp, bầu trời ngoài cửa sổ xanh thẳm cao vời vợi, những áng mây nơi chân trời được tô đường viền màu vàng nhạt. 
Thỉnh thoảng một ngọn gió lạnh lẽo thổi qua mang theo những tiếng vang lanh lảnh dưới quốc kỳ đỏ tươi bên ngoài các tòa nhà. 
Một mình Tô Mạc Mạc thất thần ngơ ngẩn lắng nghe trước cửa sổ. 
Không bao lâu sau, nghi thức chào cờ kết thúc, trên hành lang dần dần vang lên tiếng bước chân và nói chuyện của học sinh. 
—— 
“Thiệt hay giả? Không thể nào……” 
“Tôi cũng không tin.” 
“…… Thật đó! Trước khi chào cờ, bên khối 12 đã truyền đi, mọi người đều nói như thế.” 
“Giờ này Thương Ngạn còn chưa lộ diện, tôi thấy chuyện này có thể là sự thật.” 
“Không phải còn có người thấy được sao?” 
“Nếu nói vậy, chúng ta…… Khụ, không không, vậy không phải mấy nữ sinh khác trong trường sẽ có cơ hội sao ……” 
“Đúng thế.” 
Cái tên được nhắc đến trong cuộc trò chuyện làm Tô Mạc Mạc vốn không thèm để ý bỗng ngẩn ra. 
Cô quay đầu nhìn cửa trước lớp học. 
Đúng lúc mấy nữ sinh cùng lớp đang nghị luận đi vào. 
Nhưng khi đối diện với Tô Mạc Mạc, bọn họ đều ngậm miệng, ngồi vào chỗ của mình. 
Tô Mạc Mạc càng thêm nghi hoặc. 
Nửa phút sau, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-rat-dien/1805404/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.