Tô Mạc Mạc bị Thương Ngạn che mắt dẫn khỏi phòng. 
Bước ra khỏi cánh cửa, bóng tối trước mắt cô mới được rút đi -- Thương Ngạn thả tay ra và xoay người. 
Anh hạ mắt nhìn cô gái trước mặt, Tô Mạc Mạc cũng ngẩng khuôn mặt nhỏ lên, khó hiểu nhìn anh. 
Ánh mắt mông lung. 
Sau một lúc lâu, Thương Ngạn cười khẽ. 
"Biết chuyện gì vừa xảy ra không?" 
"......" 
Lúc này ý thức của Tô Mạc Mạc đã thức tỉnh từ cơn mê ban nãy, cô hồi tưởng lại, sau đó chần chờ quan sát Thương Ngạn -- 
"Có phải Thư Vi hôn nam sinh khác không?" 
Thương Ngạn nhìn cô, ánh mắt có chút ngoài ý muốn. 
- - 
Anh cho rằng dù cô có thấy được thì cũng sẽ nói một cách xấu hổ. 
Nhưng đối diện với đôi mắt trong suốt sạch sẽ của Tô Mạc Mạc vài giây, Thương Ngạn không khỏi mỉm cười. 
Anh dời mắt. 
...... Là anh cho rằng như vậy. 
Anh nghĩ rằng "một tờ giấy trắng" sẽ phải xấu hổ mở miệng, nhưng sự thật là, nguyên nhân chính là vì chưa từng bị tô lên màu sắc gì, cô sẽ không hiểu được, cũng sẽ không liên tưởng, "hôn môi" có khả năng là biểu tượng của tầng dục vọng được chôn sâu dưới đáy. 
Thương Ngạn còn chưa kịp đáp, cô gái đã nhỏ giọng dịu dàng an ủi anh -- 
"Sư phụ, thầy đừng quá khổ sở." 
"......" 
Thương Ngạn đứng hình. 
Vài giây sau, anh cong khóe môi, như cười như không xoay về. 
Ấn đường cô gái rối rắm, đôi mắt xinh đẹp hơi rũ xuống, dường như còn đang tự hỏi phải lựa chọn từ ngữ như thế nào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-rat-dien/1805402/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.