bẩn 
"Ai cho em ra đây." 
Sắc mặt Thương Ngạn xanh mét bước đến, rồi dừng lại trước mặt cô gái. 
Vóc người anh cao ráo, lúc này cố tình chống vào khung cửa sau lưng cô gái, dễ dàng che kín cơ thể nhỏ nhắn dưới áo sơ mi cùng đôi chân trắng nõn. 
Người này đứng quá gần, làm Tô Mạc Mạc có chút kinh ngạc, gương mặt đỏ lên. 
Cô lùi lại một chút, hô hấp thông suốt hơn rất nhiều, nhỏ giọng nói: "Không phải, em...... Hình như dây giày bị ngâm lâu trong nước nên đứt rồi --" 
Cô cúi đầu nhìn mũi chân của mình. 
Con ngươi Thương Ngạn tối đen, nhìn xuống theo. 
Mũi chân trắng trẻo mảnh khảnh bất an chống ở đó, làn da phiếm hồng, ngón chân dường như được điểm thêm cánh hoa mượt mà xinh đẹp. 
Thương Ngạn nhắm mắt. 
Thái dương giựt giựt. 
Tại đây, mấy nam sinh khác trong Tổ Huấn Luyện cũng lấy lại tinh thần, vừa kinh ngạc cảm thán về cái nhìn thoáng qua hình dáng thật sự của cô, vừa hưng phấn đi qua đây-- 
"Tiểu Tô của chúng ta xinh đẹp như vậy sao!?" 
"Đứa mù nào nói Tiểu Tô là quái vật xấu xí!" 
"Mẹ ơi con muốn yêu rồi --" 
"......" 
Thương Ngạn trợn mắt, cánh tay trượt xuống từ khung cửa. Anh ôm lấy vòng eo thon gọn của cô gái, nhẹ nhàng nhấc lên, xách người lên chiếc giường trong phòng. 
"...... Trước khi anh cho em ra ngoài, không được đi đâu hết." 
Anh áp người xuống, ánh mắt có chút hung dữ "uy hiếp" cô gái. 
"......" Tô Mạc Mạc chớp mắt, không hiểu vì sao Thương Ngạn lại tức giận, nhưng cô vẫn ngoan 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-rat-dien/1805395/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.