"Bông hoa...... của Tam trung?" 
Nam sinh trước người Tô Mạc Mạc nhẹ nheo mắt lại, môi mỏng hé mở, chậm rãi lặp lại năm chữ này. 
Ngữ điệu không lên không xuống, nhưng mang theo một hương vị nguy hiểm. 
Tô Mạc Mạc hơi khó hiểu. 
Không chờ cô đặt câu hỏi, phía trước con đường nhỏ cô đang đi bị nam sinh chặn lại, một giọng nữ kinh hỉ xen lẫn ủy khuất bỗng nhiên vang lên -- 
"Thương Ngạn!" 
"......" 
Thương Ngạn không hề đáp lại. 
Anh dời mắt xuống, ánh mắt dừng trên thân hình nhỏ xinh của cô gái, khóe môi hơi cong lên, cười như không cười. 
Thân hình cô gái dừng lại một giây, ngay sau đó chậm rãi xoay người, nhìn ra phía sau của cô. 
Giữa rừng trúc và hàng rào, không có một bóng người. 
Gió lạnh thổi qua rừng cây. 
- - 
Vây nên gọi "Thương Ngạn", chỉ có thể là...... 
"Vừa nãy cậu gọi tôi là gì?" 
Cách nón áo, giọng nói chây lười mang theo tươi cười trên đỉnh đầu càng thêm trầm khàn. 
Tô Mạc Mạc: "......" 
Trong lúc hai người nói chuyện, nữ sinh đằng trước gọi Thương Ngạn đã chạy đến trước mặt, tiến lại thật gần mới dừng bước. 
Nữ sinh lại mở miệng lần nữa, trong giọng nói có phần buồn bực yêu kiều. 
"Nói chuyện với cậu đó, sao cậu không để ý đến mình vậy......" 
Nói gần hết câu, Thư Vi mới chú ý đến, trước người Thương Ngạn, còn có một người mặc quần áo kì quái mà lúc nãy đã bị che khuất hoàn toàn. 
Thư Vi sửng sốt. 
Cô ta đảo mắt qua, lập tức đoán được người bị quần áo che khuất hết hoàn toàn là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-rat-dien/155236/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.