Cây trước cửa rụng rồi lại ra, rơi xuống đất đầy lá cây, thời tiết cũng bắt đầu dần chuyển lạnh, từ váy đổi thành áo lông, áo bông.
Mùa đông đã tới.
Trước kia mỗi năm vào mùa đông Phương Tiểu Nhu đều ru rú trong nhà, tuyệt đối không ra cửa, không giống các bạn nhỏ đồng trang lứa chơi tuyết ở bên ngoài, ném những quả cầu tuyết với nhau, cô liền thấy đã quyết định sẽ không đi ra ngoài tham dự. Cô sợ lạnh nhất, mỗi năm vào mùa đông đều phải bao bọc bản thân thành quả cầu.
Bất quá sau khi Trần Dịch An đến mọi thứ liền thay đổi, cô bắt đầu chủ động chạy đến cách vách tìm cậu chơi tuyết.
Tuy rằng cô vẫn cảm thấy tuyết rất lạnh, nhưng là chơi cùng Tiểu Mã ca ca cô cảm thấy rất vui, nên lạnh một chút cũng không sao.
Ăn tết xong là cô được bảy tuổi, Phương Tiểu Nhu rất chờ mong được ăn Tết, bởi vì đến Tết cô liền có thể ăn ngon còn mặc quần áo mới, vô cùng náo nhiệt mọi người đều có thể cùng nhau chơi.
Phương Tiểu Nhu đang chơi với Trần Dịch An ở trên mặt tuyết thì Lâm Gia Nam cũng vui vẻ chạy tới, một hai phải theo chân bọn họ chơi cùng.
Hắn dường như rất hưng phấn, khom lưng nắm chặt quả cầu tuyết cầu liền ném qua Phương Tiểu Nhu.
Lâm Gia Nam không thể nào chơi cùng Trần Dịch An, liền nhìn chằm chằm Phương Tiểu Nhu, làm cho cô đều không có thời gian đi theo Tiểu Mã ca ca chơi.
Cùng nhau chơi chưng chưa từng nhìn Lâm Gia Nam một cái, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-on-nhu-den-nhuong-nao/248377/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.