Cô không mảy may quan tâm tới sự xuất hiện của hai người bọn họ, rít thêm một hơi thuốc dài rồi nhả khói. Làn khói trắng nhả ra đặt biệt mờ ảo lẩn quẩn trong không khí. Trái ngược hoàn toàn với một Giang Thuần hài hước, hoạt ngôn mọi ngày, cô dần trở nên lạnh lùng và thu người hơn. 
Hứa Cường kéo Từ Phó đi lại chỗ Giang Thuần, anh nói trước: 
"Bạn học Giang hoá ra cậu biết hút thuốc thật à?" 
"..." 
Cô không nhìn cũng không thèm trả lời anh. 
Hứa Cường đợi rất lâu, lại nói: 
"Bạn học Giang cậu tức giận trông cũng đáng sợ lắm đấy." 
"..." 
Từ Phó thấy cô không nghe lọt tai, hắn chủ động giật điếu thuốc trên tay cô dụi tắt. Cô vẫn còn nhiều, có thể đốt thêm một điếu khác. Bản tính Giang Thuần cứng đầu, điều này đã ăn sâu vào trong máu thịt rất khó mà che giấu. Hắn cứ giật một điếu cô sẽ đốt thêm điếu nữa, để xem ai hơn ai. 
"Thôi chưa Giang Thuần, tôi sẽ nói với dì Từ." 
"Tớ hút hết điếu này." Cô nhượng bộ. 
"Cậu là học sinh cấp ba, lại là nữ sinh tại sao lại có cái tật xấu này hả?" Từ Phó không chấp nhận được, nếu ngay từ đầu có đã giả ngoan vậy sao không tiếp tục giả vờ đi? 
"Tớ đang bực mình lắm, cậu đừng có cấm tớ." 
Từ Phó cuối cùng đành bất lực hắn cho cô hút hết một điếu, ba người im lặng không nói lời nào. Cho tới khi đóm lửa nhỏ tắt vụt trong không khí, Giang Thuần mới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-o-canh-phong-toi/2907100/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.