Đám nam sinh này đúng là cà rởn, la hét đến độ cô ở sân khấu còn nghe rõ. Cô chỉ hát một đoạn ngắn, sau đó thì cám ơn rồi đi xuống.
Lưu Lực chạy lại chỗ của Giang Thuần, ánh mắt cậu ta long lanh nhìn cô như nhìn nữ thần vậy.
Giang Thuần cười ngọt ngào, đưa ngón tay lên siết cằm của A Lực trêu ghẹo:" Bạn học A Lực vừa nảy ở trên sân khẩu nghe cậu nói yêu tớ rất lớn luôn."
"Giang Thuần cậu hát phải nói đỉnh thật đấy. Cậu... hát tặng anh em chúng tôi bài đoàn kết quyết thắng đi cho anh em chúng tôi có tinh thần thi đấu?!"
"Không hát, nhạc của tớ cậu phải bỏ tiền mua nước ra phòng trà nghe đó có biết chưa A Lực? Không cho cậu nghe chùa thế này được đâu."
Giang Thuần thong thả đi vào sân bóng rổ, lúc nảy cô hát cũng đã có không ít người hiếu kì chạy ra xem, thế nên Tiểu Hi đã giành được 2 chỗ ngồi ở vị trí cũng phải nói là tạm chấp nhận.
"Giang Thuần lúc nảy là cậu hát hả, hay quá... tớ sợ mất chỗ nên không dám ra xem."
"Bình thường thôi, âm thanh chất lượng tốt đó mà."
Giang Thuần lại trở về vẻ ngả ngớn bình thường rồi, cô không phải loại người thích khoe khoang tài năng của bản thân. Cũng có thể nói từ nhỏ cô không được cổ vũ nên lớn lên cô càng không có ý muốn nghe người khác cổ vũ.
Giang minh tinh bận bịu quanh năm, lúc Giang Thuần còn nhỏ bà ấy thuê một cô bảo mẫu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-o-canh-phong-toi/2907066/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.