"Em là Bé Đào Đáng Yêu hả?" Hứa Cường cười cười hỏi 
"Anh là... Hứa Cường?" Đào Ân bẽn lẽn hỏi lại. 
"Xin lỗi nhé, tôi không muôn nghe đâu, làm ơn cho qua." 
Giang Thuần chạy lại chỗ Hứa Cường lúc nảy cầm bài lên chơi, nếu còn ở đó nghe cô sợ vô duyên mà cười lớn hơn. 
"Bạn học Giang đánh cẩn thận vào nha, coi chừng tớ đấy." 
"Ngủ mơ mười năm nữa cũng không thắng tớ nổi đâu A Lực." 
Giang Thuần đánh đôi xì, Phú Lan rút bài Từ Phó chận đôi heo, Giang Thuần đánh thêm đôi heo lớn hơn, A Lực lập tức lấy tứ quý chặt heo, Giang thuần lại lấy bốn đôi thông chặt lại tứ quý, A Lực khóc không ra nước mắt. 
"Các người thông đồng." A Lực la oai oái. 
"Ai nào, cậu có bằng chứng không?" Giang Thuần rất thích chọc A Lực, chọc đến khi anh ta tức điên cũng không làm được gì. 
"Phú Lan cậu qua đó thay chỗ a Cường đi." Từ Phó đề nghị. 
Phù Lan không hiểu, Giang Thuần đang chơi mà. 
Lúc cô qua đó ngồi, Giang Thuần được Từ Phó kéo ngồi bên cạnh. Cô nhìn hắn, bạn gái của hắn sao hắn không bám mà đi bám cô. 
"Người đó là bạn của cậu hả?" 
Cô hiểu rồi, Từ Phó muốn hỏi chuyện. 
"Ừ, thân lắm." Cô đáp 
"Mấy lần trước đánh nhau cũng có cậu ta đúng không, cái gì mà Đào Ân?" 
"Trí nhớ tốt đó Phó đại ca, nhưng mà chúng tôi chung phe nha." Cô cười cười đáp. 
Từ Phó không nói nữa, chỉ tập trung 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-o-canh-phong-toi/2906981/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.