"Thôi bé ráng giúp anh đi, công văn này anh gấp lắm. Anh mà làm không xuể cha em tiễn anh đi về Tây Thiên là cái chắc." Từ Khiêm làm mặt đáng thương. 
Giang Thuần lườm anh, nể tình anh là anh em cột chèo cô mới giúp đó. 
Lúc Giang Thuần đang bận với đống chữ tiếng anh trên máy vi tính thì Đào Ân và Hứa Cường tới trước, thấy Từ Khiêm bọn họ có hơi ngạc nhiên. 
"Xin lỗi mấy bạn nha, tại công văn này gấp quá mới phiền tới thời gian đi chơi của mấy bạn." 
Từ Khiêm luôn là người lịch sự, vừa có người đến anh liền tạ tội ngay. 
Đào Ân gật đầu nói không sao, bọn cô đợi Giang Thuần làm xong cũng được. 
Từ Khiêm vươn tay ra tự giới thiệu:"Anh là Từ Khiêm." 
"Xin chào em là Hứa Cường." 
"Còn em là Đào Ân." 
Giang Thuần cắm đầu vào tài liệu hơn mười phút, Lâm Tuệ và Trần Triết cũng đã tới và ngồi chờ. Từ Khiêm mua bánh mua nước, rất khách sáo tại tội. 
"Xong rồi, anh ôm hộ em máy về nhà luôn đi. Em bãi công rồi, không làm nữa." Cô vứt hết đống lộn xộn cho anh, làm ra bộ dạng chán nản với công việc. 
"Cám ơn em nha, em tốt nhất. Vậy... Anh xin phép mấy đứa anh đi trước, đi chơi về sớm nha em." 
Từ Khiêm ôm hết đồ đi, trả lại không giang yên tĩnh cho cả đám. 
Trần Triết lúc này là người hỏi trước:"Bạn trai của em hả Thuần mỹ nhân?" 
"Anh Triết đã lâu không gặp anh, gặp lại anh hỏi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-o-canh-phong-toi/2906965/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.