Không ai mong mình là kẻ thứ ba, kẻ thứ ba cũng phân ra tốt xấu. Mà cô, là loại nào? Chỉ vì đến sau mà mang ngàn thương đau.
Tuy nhiên, tôi không để lộ sơ hở, vẫn nhẹ nhàng mỉm cười hỏi anh.
-Vậy, anh dự tính làm gì?
Vừa hỏi xong, chuông điện thoại của anh reo lên.
-Alo, ai vậy?
Anh nửa tỉnh nửa mê, nghe điện thoại. Chốc sau, anh như tươi tỉnh hẳn lên, mặt mày sáng lạn.
-Lan, có chuyện gì sao?
Là Lan, chị ấy gọi nên anh mới như vậy, mới vui mà quên đi một bóng người vẫn ngồi bên cạnh anh.
-Anh, sáng nay em quá kích động, anh cầu hồn em trước mắt đông người như vậy, em ngại. Bây giờ, bây giờ... tim em còn đập thình thịch. Em xin lỗi sáng nay đã từ chối anh, anh có thể, có thể tới nhà em không. Em muốn nói, em đồng ý.
Ngồi bên anh, tôi có thể nghe thấy tiếng của Lan. Tiếng chị ấy hơi run nhưng không kém phần vui mừng. Tôi cười nhạt, lòng chua xót.
Anh sững ra vài giây, sau đó vội cầm lấy chiếc áo khoác, mặt vui mừng đứng dậy.
-Thuỷ, tính tiền giúp anh, cảm ơn em đã đến.
Anh đặt xấp tiền lên bàn, nói xong thì rời đi.
Ha, xin lỗi, có ích gì. Tại sao, anh không yêu còn đối xử tốt với tôi. Vì sao lúc tôi đi chơi cùng anh, anh không nhắc đến anh đã có bạn gái. Vì sao cho tôi cơ hội, lại cướp đi nó một cách tuyệt tình?
Tất cả là tại tôi, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-nguoi-tung-thuong/3195793/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.