Đối với việc kiểm tra sức khỏe hàng tháng, Phó Hạo Nguyệt không thích lắm.
Anh cảm thấy không cần thiết, rốt cuộc tình trạng sức khỏe của mình ra sao, trong lòng anh hiểu rõ. Tốt hay xấu đều nát bên trong, chờ sau khi nát bấy, cát bụi trở về cát bụi, có gì không tốt sao?
Nhưng anh không chịu nổi ông Lý hay cằn nhằn này, bị ông ấy lải nhải đến mức không còn cách nào, lúc bấy giờ mới đồng ý với chuyện phiền toái này.
Bệnh viện tư nhân yên tĩnh hơn bệnh viện nhà nước một chút, bác sĩ chủ trị của Phó Hạo Huyệt là bác sĩ Trần đã đến từ sáng sớm, đang chờ trong phòng khám bệnh.
Hình như đã quen với việc Phó Hạo Nguyệt chậm trễ từ lâu, hơn ba giờ mới thấy người đến bác sĩ Trần cũng không giận, chỉ thản nhiên đẩy gọng kính trên mũi, mở miệng nói: “Tới rồi à.”
“Bác sĩ Trần thanh nhàn quá nhỉ, chờ từ hai giờ à?” Hình như vì gặp người quen cũ, nên giọng nói của Phó Hạo Nguyệt mang theo vài phần thân thuộc.
“Biết tính nết của cậu, nên mới tới được mười phút thôi.” Bác sĩ Trần nói, tay lật qua báo cáo kiểm tra lần trước của Phó Hạo Nguyệt: “Nhàn thì không hề nhàn, buổi tối còn một ca phẫu thuật nữa. Có điều tốt xấu gì cũng nhận tiền rồi, dù bận thế nào cũng phải tới kiểm tra cho cậu.”
“Nghe người ta nói, cậu thuê nhân viên điều dưỡng à?” Giống như nghĩ tới điều gì đó, bác sĩ Trần ngước mắt hỏi thăm, giọng điệu kia còn mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-mac-benh-nang/3373897/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.