Sau khi tắm rửa, mặc lại trang phục huấn luyện, Trì Thanh Hành chạy xuống lầu dẫn đội đi tập thể dục buổi sáng, ăn sáng xong trở về mới có thời gian nhìn điện thoại. 
Điện thoại sập nguồn, anh cắm sạc vào ổ cắm, đợi một lát mới có thể khởi động máy, vội vàng mở WeChat ra xem. 
Cảnh Tiêu nhắn cho anh một tin nhắn. 
[Em đã về đại viện.] 
Trì Thanh Hành ngẩn người, vội vàng gọi điện thoại hỏi, chuông kêu hai tiếng, Cảnh Tiêu đã bắt máy. 
Anh vội nói: “Chuyện khi nào? Sao đột nhiên lại muốn trở về?” 
“Sáng nay, em sắp tới cổng rồi.” Cảnh Tiêu nhìn những tòa nhà đang lùi lại bên ngoài cửa xe, nói. 
Trì Thanh Hành một tay chống eo, chần chừ một lúc lâu: “Ở cửa chờ anh, đừng đi vào trước.” 
“Vâng.” Cảnh Tiêu gật đầu. 
Cúp điện thoại, Trì Thanh Hành vội vàng chạy về đại viện, ký túc xá cách đại viện có hơi xa, chờ anh chạy đến nơi, đoán cô đã sớm đứng ở cửa. 
Đang nhìn xung quanh, một chiếc xe bán tải quân sự đột nhiên lao ra từ góc đường. 
Triệu Chấn giẫm phanh, nửa người hướng ra ngoài cửa xe, hét to gọi anh: “Này A Hành! Chạy vội vậy, cậu muốn đi đâu?!” 
Tới cũng rất đúng lúc. 
Trì Thanh Hành liếm môi dưới, chạy tới nhảy thẳng lên xe: “Nhanh, đi đại viện.” 
“Qua đó làm gì?” Triệu Chấn lui vào trong xe, mờ mịt nhìn Trì Thanh Hành hỏi. 
“Tìm bé con nhà tôi.” Trì Thanh Hành nói. 
“A Tiêu?” Triệu Chấn nghi ngờ nói: “Cô ấy đã về hả? Tôi nói mà, cô ấy sẽ trở về gặp chúng ta, cậu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-luon-treu-choc-toi/777498/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.