Editor: Mều Bư
Mặc kệ người đó là ai, Đàm Mặc tiếp tục gập bụng.
Khi hắn làm được cái thứ một ngàn, hai tay ôm sau gáy đứng dậy, vừa mở mắt bất thình lình bắt gặp một đôi mắt khác.
"Lạc Khinh Vân ── anh vào bằng cách nào?" Đàm Mặc tựa như con mèo bị đốt phải đuôi, lui về phía sau, lưng đụng vào đầu giường.
Cái đệt! Lạc Khinh Vân có phải người không? Sao xuất quỷ nhập thần dữ vậy!
Rõ ràng trước khi hắn nằm xuống trong phòng không có ai, sao mà vừa ngồi dậy thì người này liền xuất hiện thế?
Lạc Khinh Vân mỉm cười ngồi xuống bên giường Đàm Mặc, "Tinh thần của Đội phó Đàm rất tốt."
Tay phải của y đặt ở mép giường, cách eo Đàm Mặc chưa đến mười centimet.
Đàm Mặc liếc nhìn tay của Lạc Khinh Vân, tỏ ra ghét bỏ.
Lạc Khinh Vân hiển nhiên đã thấy được động tác nhỏ này, cúi đầu nở nụ cười, "Găng tay của tôi đã được giặt sạch, không có bất kỳ thứ gì của sâu Minos còn sót lại."
Đàm Mặc vẫn cảm thấy... Có chút ám ảnh tâm lý, lại dựa sát vào đầu giường, đã không còn đường lui.
Lạc Khinh Vân còn cố tình di chuyển tay của mình, khiến Đàm Mặc hết hồn hết vía.
Lạc Khinh Vân nhìn vẻ mặt sẵn sàng đón địch của Đàm Mặc, thần sắc trêu chọc càng thêm rõ ràng, y chống cằm nói: "Tôi cảm thấy sát thương của sâu Minos còn lớn hơn đôi tay này của tôi nhiều."
Đàm Mặc bình tĩnh lại, thả lỏng nói: "Thôi thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-luon-hoi-toi-de-bai-toi-mang/3360480/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.