Một tuần sau, Cao Chích chính thức được xuất viện, tiểu đội hai ở Ngân Loan cũng chính thức nhận được đơn từ chức của anh.
Bọn Thường Hằng đích thân tới đón Cao Chích, cả đám vừa vui vừa buồn.
Vui chính là đội trưởng của bọn họ tuy rằng suýt chút nữa "vượt rào" nhưng đã bị kéo trở về. Đại nạn không chết ắt có phúc về sau, Cao Chích cuối cùng cũng có thể rời xa vòng sinh thái Kepler, sống một cuộc sống của người bình thường.
Buồn tất nhiên là cộng sự với nhau lâu như vậy, Cao Chích lại là người đầu tiên xuống đài.
"Đi KTV chơi một đêm đi, tôi mời." Cao Chích nói.
Đàm Mặc đang ngồi xổm trong góc bóc sữa ca cao mà Cao Chích nhận được, hắn hút rột rột, ngẩng đầu lên với vẻ mặt kinh ngạc: "Bố? Bố vẫn là bố của bọn con sao? Bố Cao trước đây không bao giờ cho phép bọn con thức đêm hát karaoke hay chơi game, lúc nào cũng phải chuẩn bị chiến đấu, ngay cả liên hoan cũng không được uống bia... Vậy mà muốn mời bọn con đi KTV một đêm?"
Nhưng sắc mặt Thường Hằng lại trở nên khó coi, Ngô Vũ Thanh lập tức nói: "Hát karaoke cả đêm thì cổ họng của tôi thật sự chịu không nổi đâu... Hay là ăn lẩu đi!"
Giang Xuân Lôi lại trông rất hưng phấn, hai tay giơ lên, chỉ thiếu lắc lư tại chỗ, "Đi karaoke vui nha! Chúng ta có thể hát cùng nhau! Tôi còn chưa được hát cùng mọi người bao giờ!"
"Ừ, cũng lâu rồi tôi không hát." Đàm Mặc đứng dậy, bóp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-luon-hoi-toi-de-bai-toi-mang/3359356/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.