Ngô Vũ Thanh nghĩ thầm: Người anh em, người cậu quan tâm là Cảnh Kính Nhu thật sao? Rõ ràng người mà cậu không muốn gặp chính là Lạc Khinh Vân được chưa? Ở trước mặt tôi mà còn dùng mấy lời nói dối chẳng khác gì học sinh tiểu học này sao?
"Vậy được rồi, bây giờ tôi qua đó. Cậu lấy cho tôi nhiều điểm tâm ngọt một chút."
Sau khi kết thúc cuộc gọi, Ngô Vũ Thanh nhìn về phía Lạc Khinh Vân, muốn mượn cơ hội tránh xa bàn tay kia của Lạc Khinh Vân.
"Đội trưởng Lạc, tôi đi lấy điểm tâm ngọt cho đội phó Đàm."
"Không vội." Lạc Khinh Vân lại hỏi, "Cậu làm người cảnh giới của đội phó Đàm đã lâu, hẳn là rất hiểu cậu ấy?"
"Cũng tàm tạm. Cậu ấy là người rất thẳng thắn, không có bí mật gì."
Thẳng thắn đến nỗi bộ dáng thiếu tiền cơm không phát bao lì xì cũng đương nhiên như vậy.
"Tôi cảm giác hình như đội phó Đàm có chút ý kiến với tôi, cậu biết nguyên nhân là gì không?"
Ngô Vũ Thanh lý giải được suy nghĩ của Lạc Khinh Vân. Bất kỳ ai được điều động, bổ nhiệm đến một nơi làm việc mới, khi cảm giác được có người không thích mình lắm, đều sẽ muốn biết nguyên nhân. Tuy nhiên, Đàm Mặc là anh em của Ngô Vũ Thanh, Ngô Vũ Thanh quyết định bảo vệ Đàm Mặc.
"Cái này tôi cũng không biết...... Chưa từng nghe Đàm Mặc nói qua."
"Cậu ấy sẽ nói với ai? Đội trưởng Cao à?" Lạc Khinh Vân làm như vô tình hỏi.
"Đối với cậu ấy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-luon-hoi-toi-de-bai-toi-mang/3353953/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.