4.
Tôi không biết có phải là do ảo giác của mình hay không, nhưng kể từ hôm đó, tôi luôn cảm thấy Thẩm Ngạn thời gian tăng ca của anh ấy ngày càng dài hơn.
Công việc của anh ấy luôn rất bận rộn và áp lực.
Tôi không chắc triệu chứng thần kinh bất ổn này có phải là do bóng ma tâm lý của chính tôi gây ra hay không.
Tôi bắt đầu thường xuyên kiểm tra chiếc áo sơ mi mà Trần Ngạn đã thay, cẩn thận tìm xem có sợi tóc dài nào rơi xuống trên áo hay không, hoặc vùi mặt sâu vào bộ quần áo đã cởi ra chờ được giặc, ngoáy mũi thật mạnh và ngửi xem có mùi nước hoa lạ nào không.
Điều đáng sợ hơn nữa là tôi bắt đầu cố ý dò hỏi, tra xét hành tung của Thẩm Ngạn.
Thẩm Ngạn ngay từ đầu đã kiên nhẫn giải thích, nhưng sau đó cau mày không nói gì.
Anh ấy có thể vẫn yêu tôi, nhưng chắc chắn anh ấy không thích tôi nhiều như trước.
Tôi rất hoảng loạn, trong thâm tâm tôi biết rõ những hành động này sẽ khiến người khác rất khó chịu, nhưng tôi không có cách nào kiểm soát được bản thân, không ngừng suy nghĩ và cố gắng kiểm tra.
Hôm nào Thẩm Ngạn về muộn, tôi lại đứng ngồi không yên, chịu đựng dày vò.
Tôi đang đẩy anh ấy ra xa tôi hơn. Tôi biết điều này không bình thường. Nhưng tôi không thể thay đổi.
Có mấy lần khi tôi ở trên lầu, từ cửa sổ nhìn xuống thì thấy xe của Thẩm Ngạn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-la-sao-tren-troi/2629006/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.