Nước mắt của Phương Châu Hoa rơi xuống, cô đau đớn, giọng nói nghẹn lại cất lên: “Con thật sự không phải là con của mẹ sao?” Trái tim của cô cực kỳ, cực kỳ đau, có đánh chết cô cũng chưa bao giờ ngờ đến bản thân lại không phải là con ruột của ba mẹ mình, sự thật này cô không thể nào chấp nhận được.
Lạc Cẩm Oanh cùng Phương Trường Châu giật mình thon thót xoay người lại, cùng lúc này Phương Hà Uy và Phương Thiên Bảo cũng đi xuống, hai anh em vội tiến nhanh đến chỗ của em gái luống cuống tay chân giải thích: “Hoa Hoa! Em hãy nghe bọn anh cùng ba mẹ giải thích, mọi người giấu em chuyện này cũng vì muốn tốt cho em thôi.”
Phương Trường Châu gật gật đầu, nhìn thấy em gái cưng của mình khóc anh liền hoảng, rối hết cả lên, anh không thể nào chịu được khi thấy em gái khóc.
“Tốt? Tốt là tốt như thế nào? Nếu hôm nay em không tình cờ nghe được thì mọi người còn định giấu đến bao giờ? Cả đời luôn đúng không?” Phương Châu Hoa càng lúc càng mất bình tĩnh, cô vừa khóc nức nở vừa hỏi: “Nếu con đã không phải là con ruột của ba mẹ, không phải là người Phương gia thế thì ba mẹ ruột của con là ai?”
“Không, con vẫn là người của Phương gia, ba mẹ ruột của con chính là chú thím út. Năm đó, ba mẹ ruột của con sinh con ra không được bao lâu thì bị ma cà rồng giết chết, trước khi chết mẹ của con đã đeo sợi dây chuyền này cho con, bên trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-la-ma-ca-rong/3437507/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.