"Ba! Con đã nói là con không muốn gả cho anh ta rồi!"
Dĩ Triệt tức tối đập mạnh lên bàn, trừng mắt nhìn đứa con gái 17 tuổi ngang bướng được nuông chiều từ nhỏ.
"Lý nào như vậy! Con lại dám cãi lời ba! Ba cảm thấy rất tốt, hơn nữa Đông Quân cũng có tình cảm với con"
Cố Như ngồi bên cạnh không yên, giựt một bên góc áo ông xã, ý bảo hắn đừng mắng con gái nữa
Cố An cũng không vừa, lại còn bồi thêm câu
"Ba cảm thấy tốt không có nghĩa là con cũng vậy. Con không cần biết, tóm lại không gả là không gả"
Dĩ Triệt tức nay càng thêm tức, thực hết nói nổi. Nay Cố An đã trưởng thành, vốn dĩ muốn tìm một hôn sự cho nó, sau đến thời gian thích hợp sẽ cưới, nhưng nó lại quá ương ngạnh, nhất quyết không chịu nghe theo sự sắp đặt.
"A Triệt, hôn nhân không thể ép buộc. Em thấy cậu ta có tính cách giống anh, em sợ sau con gái cũng sẽ khổ như em vậy"
Hắn nghe thấy vậy thì mặt tối sầm, nói gì thì nói không phải bây giờ đang hạnh phúc sao? Sao lại thành hắn xấu tính rồi.
"Gả cho anh em uất ức lắm sao? Dù gì anh cũng thay đổi rồi mà"
Cố Như nghe vậy liền phì cười, tay nhỏ đưa lên véo má ông xã.
"Đúng, anh có thay đổi, nhưng là thay đổi quá ít, bản tính vẫn còn đó thôi. Con gái chúng ta mà có chút tổn thương gì, em tìm anh và cậu ta tính sổ đấy"
Dĩ Trạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-la-ke-cuong-chiem-doat/3619634/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.