Cố Ngữ Chân vội vàng lắc đầu, gạt bỏ những suy nghĩ lung tung, chỉ để lại một ý nghĩ duy nhất.
Cô sợ Lý Thiệp xảy ra chuyện, tín hiệu di động lúc có lúc không, sợ lát nữa sẽ hết pin, cô chỉ có thể tắt đèn pin điện thoại.
Mưa càng lúc càng nặng hạt, sắc trời càng ngày càng tối, gió rất to, dường như còn nghe thấy tiếng động vật gầm lên.
Cố Ngữ Chân vừa sợ hãi vừa lo lắng, cả người đều co lại, nước đảo quanh trong hốc mắt.
"Cố Ngữ Chân!"
Có ai đó gọi cô ở đằng xa, cô lập tức ngẩng đầu nhìn.
Phía xa có ánh sáng xuyên qua màn mưa chiếu tới nơi này, từng giọt nước mưa thi nhau rơi xuống tạo thành một màn sương mờ mịt, mơ hồ thấy có một người đang đứng ở đó.
Lý Thiệp cầm lấy một đoạn thân cây tìm được, bước nhanh đi tới: "Điện thoại của em làm sao vậy, vừa kết nối được liền tắt."
Cảm xúc của Cố Ngữ Chân đột nhiên dâng lên, cô vừa sợ hãi vừa tủi thân, mặc kệ cơn đau ở cổ chân, vội vàng đứng lên bổ nhào vào người anh: "Em không biết, em tường là anh tắt điện thoại."
Lý Thiệp một tay đỡ lấy cô, nghi hoặc: "Tôi tắt điện thoại của em làm gì?"
Anh đưa mắt nhìn xung quanh, phát hiện chỉ có một mình cô ở đây, hơi nhíu mày: "Đối tượng hẹn hò của em đâu?"
Cố Ngữ Chân tự mình ổn định cơ thể, anh vừa xuất hiện, nước mắt đã không ngăn được, nhớ tới vừa rồi liền sợ hãi: "Anh ấy xuống núi tìm cứu viện rồi.". ngôn tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-kieu-ngao-the-sao/971722/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.