Ra khỏi resort một đoạn khoảng mười lăm phút, xe bỗng nhiên dừng lại, Hạ Nhiên Y đang mải mê thả hồn bên ngoài cửa sổ có chút giật mình, nơi đây vẫn còn là đoạn đường vắng.
Cửa cạnh Hạ Nhiên Y bỗng nhiên bật mở, Giang Dụ Thần bỗng kéo cô ra khỏi xe dẫn đến xe anh đang đậu phía trước, nhấn cô vào ghế lái phụ rồi trở lại tay lái tiếp tục di chuyển.
Gương mặt Hạ Nhiên Y vô cảm xúc nhìn Giang Dụ Thần, anh chợt xoay đầu nhìn cô một cái, nở nụ cười rạng rỡ trêu chọc: "Lúc nào cũng nói không ghen, biểu tình em như vậy không phải đang dỗi sao?"
Sắc mặt Hạ Nhiên Y không đổi, trong tâm trí chỉ còn nghĩ được duy nhất một chuyện liền mang ra hỏi: "Ừm... Anh đạt được mục đích rồi, có phải tôi cũng được lựa chọn con đường riêng cho mình?"
Nụ cười trên môi Giang Dụ Thần lập tức tắt đi, biểu cảm trên nên có chút khó chịu, giọng nói trầm hẳn đi: "Em nôn nóng đến vậy sao?"
"Phải, rất nôn nóng" Hạ Nhiên Y bình thản đáp.
Giang Dụ Thần thở ra hậm hực, bàn tay siết chặt vô lăng, cố giữ bình tĩnh hỏi: "Được, vậy em nói đi, em muốn thế nào?"
Hạ Nhiên Y trầm mặc nhìn Giang Dụ Thần một lúc, trái tim đập loạn không thể khống chế, giữa trái tim và lý trí phân ra hai chiều trái ngược.
Giữa Hạ Nhiên Y và Giang Dụ Thần không nên có bắt đầu, cho dù cô có tình cảm với anh cũng không thể ở bên anh, pháp luật không cấm nhưng theo đạo lý lại vướng mắc.
Loading...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-khong-phai-anh-trai-toi/1347450/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.