Thấy sắc mặt có chút bơ phờ của Hạ Nhiên Y, đợi Giang Dụ Thần mang đồ ăn đến, Lạc Quân liền cười cười ẩn ý mở lời: "Dụ Thần, cậu nhìn mặt mũi Nhiên Y mệt mỏi thế nào kìa, giao cô ấy cho tôi chăm sóc, đảm bảo chỉ cần hai mươi bốn tiếng cô ấy lập tức tràn trề sức sống trở lại"
Giang Dụ Thần đặt đĩa thức ăn lên trước mặt Hạ Nhiên Y, kéo ghế ngồi xuống cạnh cô, nghe Lạc Quân nói liền cười lạnh, nhẹ nhàng đáp: "Còn tôi chỉ cần hai giây đã có thể đá cậu khuất mắt tôi, có muốn thử không?"
Lạc Quân câm nín bày ra vẻ mặt cam chịu, Hà San mím môi nhịn cười, quay qua Hạ Nhiên Y cũng đang cắn môi dưới ngăn bản thân bật cười.
Cả nhóm ăn tối xong cùng nhau ra biển chơi, buổi tối gió từ biển thổi vào vô cùng mát mẻ, trong gió mang mang theo hương biển tự nhiên rất dễ chịu. Liếc mắt thấy Hạ Nhiên Y đang ngẩn ngơ nhìn dưới cát, trông cô có vẻ rất thích đi trên cát, mỗi lần giẫm chân lún cát khóe môi cô lại cong nhẹ lên, Giang Dụ Thần tâm tình trở nên phấn chấn khi thấy cô từng chút thoải mái thể hiện cảm xúc ở bên cạnh anh.
Giang Dụ Thần vừa đưa tay nắm lấy tay Hạ Nhiên Y, cô lập tức rút lại, nét mặt cũng chuyển sang có chút khó chịu. Anh không khó hiểu, cũng không cảm thấy tức giận, bởi khi nãy vừa rời khỏi nhà hàng Tô Tiểu Vy đã gọi điện cho anh, thế nên anh có thể xem đây là hành động "dằn mặt" của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-khong-phai-anh-trai-toi/1347440/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.