Hắn nằm trên giường, trong lòng hồi tưởng lại khoảng thời gian cách đây vài tháng. Tưởng như còn ở ngay đó mà dù hắn có với tay bao nhiêu lần cũng không tìm lại được. Trong mơ hồ, hắn tưởng như mình nhìn thấy Tâm Dao đang dưỡng da ở bên cạnh. Cô quay đầu nhìn hắn, đôi mắt hiện lên tia kì lạ, hỏi: “Anh sao vậy? Không khỏe à?”
“Anh…” Hắn vừa muốn mở miệng trả lời thì phát hiện ra mình đã quay về thực tại. Bên cạnh giường, Bạch Liên đang ngồi sững sờ. Bàn tay đang lơ lửng của cô ta ở giữa không trung vô lực rơi xuống. Bạch Liên cười trừ: “Em không thấy anh nên muốn đi tìm. Sao anh lại ở đây? Ở đây nhiều bụi lắm.”
“Anh… anh xin lỗi, chúng ta về phòng thôi.” Hắn đứng dậy, như đang trốn chạy. Bạch Liên nhìn theo. Một giọt lệ rơi bên khóe mắt, nắm tay siết lấy ga giường.
Tại sao? Tại sao Tâm Dao đã biến mất khỏi cuộc hôn nhân này rồi, vì sao cô ta vẫn không có được Dịch Thành hoàn toàn? Dịch thị trên bờ vực sụp đổ, cô ta vẫn sẵn sàng ở lại, vì sao hắn không nghĩ cho cô ta? Vì sao trong lúc mê man ngủ, cái tên mà hắn nhắc đến vẫn là Tâm Dao, là kẻ đã bỏ rơi hắn để đến bên người khác?
Trong lòng Bạch Liên dâng lên nỗi ghen ghét khó nói thành lời. “Khương Tâm Dao, có phải cô phải chết đi như kiếp trước thì tôi mới được hạnh phúc không? Nếu vậy… cô cứ chờ đi…”
…
Cùng lúc này, ở Khương thị và Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-khong-muon-ly-hon/2558652/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.