Tâm Dao đi rồi, Dịch Thành thả người trên giường, đưa bàn tay lên nhìn chiếc nhẫn kim cương lấp lánh trên ngón áp út. Nên tháo ra rồi nhỉ? Nhưng hắn không nỡ tháo. Tại sao… cứ vậy mà kết thúc rồi ư? Không phải hai người vừa mới hạnh phúc với nhau chưa bao lâu sao?
Hắn nhìn khắp phòng, ảnh của cô, ảnh của hai người vẫn treo ở khắp nơi. Rồi bỗng ánh mắt hắn dừng lại ở một tấm ảnh treo ở một góc trong phòng. Tấm ảnh rất nhỏ, là Tâm Dao treo lên. Đây là tấm ảnh được chụp cách đây khá lâu rồi… lúc… trước khi hai người gần gũi nhau hơn.
Trong ảnh, cô gái mặc bộ váy bó sát đầy gợi cảm, ngồi vắt chéo chân trên ghế. Trên tay cô là một chiếc quạt xếp, đặt kề bên môi. Nét trang điểm sắc sảo đậm nét, khóe môi kiêu gạo hơi nhếch lên, đuôi mắt cong cong như câu hồn người. Cả người cô gái chỉ đeo một chuỗi vòng ngọc và một cái vòng tay ngọc bích, song lại toát lên vẻ sang trọng, khí chất kiêu ngạo của một thiên kim đại tiểu thư mà không phải ai cũng có được. Cô gái ấy, chính là Khương Tâm Dao trước đây.
So với tấm ảnh được đặt ngay cạnh bên, vẫn là gương mặt đó nhưng lại nhu hòa hơn, trang điểm nhẹ nhàng, váy trắng thướt tha, đôi mắt to tròn cùng đôi môi hồng mỉm cười ngọt ngào. So ra quả thực như hai người hoàn toàn khác nhau. Mà sự thay đổi này, có lẽ bắt đầu từ lần Tâm Dao đột nhiên làm loạn lên đòi ly hôn. Kể từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-khong-muon-ly-hon/2558621/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.