“À, em chỉ hơi… ngạc nhiên một chút thôi.” Ai mà nghĩ được một người bề ngoài nhã nhặn như giáo sư như thế lại là chủ của một quán bar. Mà thông thường thì chủ của mấy chỗ đó chả mấy khi tốt đẹp. Không giang hồ đâm thuê chém mướn thì cũng là trùm mua bán lậu, mai thúy với cả mại ***. Đúng là tiếc thật. Nhìn thì đẹp đó, nhưng ai biết được bên cạnh có bao nhiêu cô nhân tình rồi. Cô nàng bỗng nhiên cảm thấy, không khí trong ngôi nhà có chút ngộp thở.
Dương Kỳ đương nhiên hiểu được Hải Nguyệt đang nghĩ gì, anh bật cười: “Anh mở quán đó chủ yếu chỉ để giải trí và lấy thông tin. Hơn nữa, chỗ đó kinh doanh hợp pháp. Anh cũng không có nhân tình hay là xã hội đen gì hết.”
“Nếu chỉ giải trí, vậy hẳn anh còn công việc chính nhỉ?” Tâm Dao cười, cô còn muốn biết rõ hơn về công ty trong hoàn cảnh khó khăn vẫn không ngần ngại giúp gia đình cô. Tâm Dao thật sự cảm kích người đàn ông trước mặt này.
“Giống như anh trai em, anh là chủ một công ty. Thời gian sắp tới anh sẽ về thị trường trong nước, có lẽ sẽ phiền gia đình em nhiều.” Dương Kỳ mỉm cười, không khí với Hải Nguyệt lúc này mới thoáng đãng hơn một chút.
Bữa ăn còn lại cơ bản vẫn trôi qua trong vui vẻ, cho tới khi có tiếng chuông cửa vang lên. Dương Kỳ ra ngoài mở cửa, vẻ mặt có chút không vui. Lúc người đàn ông bấm chuông bước vào, Tâm Dao và Hải Nguyệt mới đứng hình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-khong-muon-ly-hon/2558604/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.