Đám người kia không hiểu gì, song vẫn lui xuống. Mấy người khách xung quanh biết không còn kịch hay nữa cũng tản ra, có người tắt hứng đi về, cũng có người tiếp tục cuộc vui. Mấy người vệ sĩ cũng không ra ngoài ngay mà ở lại ngay ngắn. Đức Huy đỡ Tâm Dao và Hải Nguyệt ngồi xuống ghế, chờ người kia lên tiếng.
Lúc này, Tâm Dao đã hoàn toàn say khướt rồi. Những lúc thế này làm kí ức cùng tính tình của nguyên chủ trỗi dậy, không hiểu sao lại làm cô thấy gương mặt của người đàn ông mới tới có chút quen mắt. Nhưng chỉ là quen mắt, chắc chắn nguyên chủ đã lâu không gặp, và không có liên quan tới cốt truyện.
“Dao Dao có vẻ say rồi, thế này đi, nhà tôi ở khá gần đây, tôi đưa mọi người về nghỉ. Bây giờ quay lại khách sạn cũng rất mất thời gian đó, lại còn kẹt xe nữa.”
“Chúng tôi sao có thể tin anh? Cảm phiền anh né sang một bên nhường đường.” Đức Huy không khỏi khó chịu. Muốn làm anh hùng cứu mĩ nhân? Nhưng không phải vừa rồi anh ta là chủ của đám người kia sao? Ai mà biết được có ý đồ gì hay không?
Mà đối phương thật ra cũng đang đề phòng Đức Huy. Để một mình cậu, thanh niên đang tuổi cường tráng đưa hai cô gái trẻ xinh đẹp đang trong tình trạng say khướt quay về khách sạn, cũng không thể đảm bảo sẽ không phát sinh chuyện gì.
“Tôi là bạn của Khương Quân, cậu ấy nhờ tôi tới xem ba người. Không tin thì cậu có thể gọi cho cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-khong-muon-ly-hon/2558597/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.