Dịch Thành cảnh giác lùi lại phía sau một chút. Nhưng Thẩm Bạch Liên lại chỉ thành thật đứng gần hắn như sợ bị nghe lén. Cô ta cũng đang run rẩy: “Xin… xin lỗi giám đốc… tôi… tôi bị ép…”
Dịch Thành nhăn mày tỏ vẻ không hiểu. Cô ta lại tiếp tục. Song vì chiều cao chênh lệch, lại thêm đôi giày cao gót đứng không vững, Bạch Liên loạng choạng suýt thì ngã xuống. Bất đắc dĩ, Dịch Thành dùng một tay kéo cô ta lại. Bạch Liên cũng nhân lúc đó nhét vào tay hắn một tờ giấy.
Rồi cô ta lùi lại hai bước, chỉnh chỉnh tóc tia, bối rối xin lỗi: “Xin lỗi… xin lỗi tổng giám đốc… tôi… tôi chỉ có thể nói… nói với ngài như thế thôi…”
Lúc này, người trợ lí của Dịch Thành đã lên gõ cửa. Hắn nhìn cô ta một cái, sau đó chỉnh lại áo khoác ra ngoài cùng trợ lí, vẻ mặt vẫn không hết khó chịu. Người trợ lí tưởng mình làm sai việc gì làm phá hỏng chuyện tốt của ông chủ nên chỉ đành co ro khúm núm theo hắn về.
.
.
.
Dịch Thành vẫn có chút không hiểu. Tại sao lại phải làm như vậy? Hơn nữa, người để lại tin nhắn cho hắn với cô gái kia dường như là hai người hoàn toàn khác nhau. Kẻ đứng sau rốt cuộc muốn gì?
“Anh nghĩ gì mà thẩn thờ vậy?” Tâm Dao hỏi. Dịch Thành lại tiếp tục gọt táo cho cô, trấn an: “Không sao cả. Chỉ là có chút việc, sẽ xong nhanh thôi.”
“Có phải là chuyện kia không? Dịch Thành, em nói này…” Tâm Dao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-khong-muon-ly-hon/2558559/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.