“Ai?” Dịch Thành nhướng mày. Giờ này là giờ nghỉ trưa, không lí nào lại còn có nhân viên làm việc, lại càng không có người nào có thể lên đây tìm hắn vào giờ nghỉ trưa nếu không được gọi. Người trợ lí nhanh nhẹn để sấp tài liệu xuống, sau đó đi ra mở cửa.
“Tổng giám đốc…” Người trợ lí trở vào với một phong thư trên tay. Phong thư màu hồng trông khá bắt mắt, nhìn sơ rất giống với thư tình. Dịch Thành chau mày đánh giá. Cậu trợ lí có vẻ tức giận lắm. Tuy chỉ là một người ngoài cuộc nhưng cậu vẫn thấy tức thay, không biết kẻ vô liêm sỉ nào lại làm trò này. Phu nhân vừa mới gặp chuyện vẫn đang trong tình huống nguy hiểm, vậy mà lại thừa nước đục thả câu. “Loại người này đừng nên quan tâm làm gì.”
“Khoan đã, cậu đưa đây.” Dịch Thành trầm mặc. Hắn cầm phong thư lật qua lật lại trong ánh mắt khó hiểu của trợ lí. Tổng giám đốc bị làm sao vậy? Không lẽ tổng giám đốc động lòng sao? Nhưng rõ ràng tổng giám đốc vô cùng yêu phu nhân mà?
Sau, hắn lại mở phong thư ra. Trái ngược với suy đoán của người trợ lí, bên trong chỉ là một tấm giấy trắng với dòng chữ nhỏ. Nét chữ rất đẹp, thanh mảnh thể hiện được khí chất của người cầm bút. Nội dung của nó như sau: “Khách sạn X, phòng 202, 20h00 tối nay. Tôi có bằng chứng tố cáo kẻ đã hại Khương Tâm Dao. Chỉ được đi một mình, không được cho ai biết.” Kèm với đó là một tấm ảnh chụp Dịch Thế Huân đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-khong-muon-ly-hon/2558550/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.