Lúc này, Dịch Thành đang ở văn phòng làm việc nhưng trong lòng vẫn cảm thấy bất an. Cảm giác nóng nảy trong lòng làm hắn không thể tập trung vào việc gì. Không lẽ chỉ một câu nói của Tâm Dao cũng có khả năng làm cho sự bất an lây lan sao?
Hắn cố kiềm nén cho tới giữa trưa, thế nhưng đã qua giờ ăn trưa rồi mà vẫn không thấy cô đâu. Quái lạ! Thông thường cô sẽ đến trước giờ nghỉ trưa khoảng mười lăm phút rồi chờ hắn, thế nhưng hôm nay đã trễ rồi mà không thấy cô đâu. Hay là cô có việc bận đột xuất? Không đâu, nếu có thì cô phải báo với hắn một tiếng chứ.
Thế là Dịch Thành nhấc máy gọi. Đầu dây bên kia vẫn đổ chuông nhưng lại không có người hồi âm. Hắn gọi lại lần nữa. Lúc này, đầu dây bên kia mới nhấc máy: “Alo?”
“Dì Trần?” Vừa nghe giọng nói, Dịch Thành liền nhận ra ngay, cảm giác bất an trong lòng cũng lớn hơn không ít. Hắn biết tính Tâm Dao, cô thường mang theo điện thoại ở sát bên mình, không lí nào lại để quên để rồi dì Trần phải nghe máy hộ cả.
“Ông chú?” Đầu dây bên kia cũng ngạc nhiên không kém, dì Trần sốt sắng hỏi: “Ông chủ không sao chứ?”
“Sao? Tôi có việc gì? Dao Dao đâu? Sao em ấy không nghe máy?” Dịch Thành hỏi dồn. Nỗi bất an trong lòng hắn đã dâng đến đỉnh điểm. Sao dì Trần lại hỏi như vậy? Không lẽ…
“Ơ… Không phải phu nhân đang ở chỗ ông chủ sao?” Dì Trần hỏi lại. Sau đó dì kể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-khong-muon-ly-hon/2558540/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.