Sáng hôm sau, Tâm Dao thoải mái mở mắt trong vòng tay ấm áp của hắn. Bên ngoài hẳn là còn sớm, cô kéo chăn lên, chui rúc vào lòng hắn tìm một tư thế thoải mái hơn để nằm. Dịch Thành mỉm cười nhìn cô gái nhỏ trong lòng ngực, vuốt lại mái tóc hơi rối của cô, hỏi: “Không muốn dậy ăn sáng sao?”
“Chưa đói, em muốn ngủ thêm.” Tâm Dao dụi vào hõm cổ hắn, lười biếng trả lời. Trong cả hai kiếp, có thể nói rằng đây là lần đầu tiên cô được dịp tiếp xúc gần với nam giới như thế này, trong lòng vì thế mà sinh ra cảm giác kích thích hơn bình thường.
“Ừm.” Hắn lại ôm cô vào lòng. Nằm thêm một lúc, Tâm Dao bỗng bật dậy. Cô nhìn đồng hồ, rồi nhìn hắn: “Anh không dậy chuẩn bị đi làm sao?”
“Là em nói muốn ngủ thêm mà.” Hắn lại kéo cô nằm xuống. Nhưng Tâm Dao chẳng còn tâm trí nằm ngủ nữa, cô ngồi dậy, lôi kéo hắn: “Dậy đi làm!”
“Kể cả khi anh không đi làm thì cũng có tiền lo cho em. Em lo gì chứ?” Tuy nói vậy nhưng hắn vẫn ngồi dậy. Tâm Dao quay về phòng lấy dụng cụ vệ sinh cá nhân. Sau đó, cô khoanh tay nhìn đống mỹ phẩm mình vẫn để trên kệ trong phòng tắm.
Hừm… phải mang hết chỗ này qua phòng Dịch Thành sao? Như vậy có choáng chỗ quá không? Hay là vẫn để ở đây nhỉ? Nhưng mà như thế thì lại có vẻ hơi bất tiện… Còn có quần áo và ti tỉ những thứ khác nữa. Phòng của Dịch Thành thì có vẻ rộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-khong-muon-ly-hon/2558526/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.