Tâm Dao mang theo tâm trạng rất không tốt đó về nhà, sau khi về thì bữa trưa cũng không thèm ăn, quay về phòng đóng cửa cái rầm rồi mất hút trong ấy cả buổi chiều. Cô đang có cảm giác giống như trên đầu mình mọc thêm một cái sừng, còn là một cái sừng đặc biệt dài.
Hừ, còn tưởng tốt lành thế nào, còn tưởng là mình có năng lực xoay chuyển càn khôn… hừ…
Cảm giác tức giận qua đi, trong lòng Tâm Dao lại dâng lên cảm giác chua xót. Trận sốt đêm qua làm cô tưởng hắn thật lòng quan tâm mình, tưởng những chuyện hắn làm vừa qua là thật lòng muốn bù đắp cho mình. Nhưng sự xuất hiện dù là vô tình hay cố ý của Thẩm Bạch Liên hôm nay cũng là một đòn thật mạnh giáng vào người cô. Có lẽ ảo mộng thì vẫn chỉ là ảo mộng, mọi thứ lại quay về với vạch xuất phát.
--------------------
Người trợ lí mang theo sấp hồ sơ đã xử lí xong đưa cho Dịch Thành. Thấy tâm trạng của hắn khá tốt, cậu mới dám lên tiếng: “Tổng giám đốc… lúc nãy… lúc nãy tôi có thấy Khương tiểu thư…”
“Gọi cô ấy là phu nhân.” Hắn cau mày nhắc nhở. Tại sao lúc trước hắn lại không cho mọi người gọi cô là phu nhân nhỉ? Bây giờ muốn sửa lại dường như cũng gặp đôi chút khó khăn.
“Vâng, lúc nãy tôi gặp phu nhân. Hình như tâm trạng phu nhân rất không tốt ạ.” Người trợ lí nói. Hắn buông cây bút trên tay xuống, nhìn cậu tỏ ý muốn cậu nói tiếp. Sao lại không tốt? Rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-khong-muon-ly-hon/2558518/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.