Nói chuyện thêm một lúc, Tâm Dao nói muốn ra ngoài hóng gió. Dịch Thành đồng ý, sau đó cũng rời đi tiếp tục tiếp khách. Được một lúc, hắn vào nhà vệ sinh thì bắt gặp Đức Huy. Tháo bỏ cặp kính xuống để rửa mặt, trông cậu dường như mất đi vẻ thư sinh nho nhã thường ngày. Thay vào đó là chút gì đó nguy hiểm. Hoặc là do bản thân Dịch Thành cảm thấy cậu nguy hiểm. 
Hắn vốn muốn lơ đi, nhưng không hiểu sao một người vốn điềm đạm như Đức Huy lại lên tiếng trước: “Dịch tổng, không biết chúng ta có thể nói chuyện không?” 
Hắn dừng lại, đứng ở ngay sau lưng Đức Huy. Hai người đàn ông đứng giáp lưng chứ không nhìn thẳng mặt nhau, nhưng qua tấm gương treo có thể thấy được, gương mặt của cả hai đều đang rất nghiêm túc. 
“Nếu là chuyện của công ty, chúng ta sẽ có cơ hội bàn bạc sau. Còn nếu là chuyện khác, tôi cảm thấy mình không có gì để nói với cậu cả.” Dịch Thành trả lời. Hắn hiểu chuyện mà Đức Huy muốn nói là chuyện gì, liên quan đến ai. Nhưng hắn cảm thấy chuyện đó cực kì vô nghĩa. 
“Nếu là chuyện của Tâm Dao thì sao? Dịch Thành, bây giờ tôi muốn nói chuyện cùng anh với tư cách là hai người đàn ông vì một cô gái.” Đức Huy xoay người lại nhìn vào sống lưng thẳng tắp của hắn. Dường như cậu đã uống không ít rượu, nếu không cũng sẽ không cả gan nói chuyện thế này. Đó là suy nghĩ của Dịch Thành. Hắn sửa lại cổ tay áo, đồng thời cũng xoay người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-khong-muon-ly-hon/2558512/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.