Đến buổi tối, Tâm Dao lấy hết can đảm đưa cho Dịch Thành một bản thỏa thuận đã được soạn sẵn. Hắn buông đũa, nhìn tờ giấy rồi lại nhìn cô, không rõ là đang suy nghĩ điều gì. Tâm Dao mím môi giải thích: “Bây giờ anh được quyền lựa chọn, hoặc là ly hôn ngay bây giờ thì sẽ không có việc gì xảy ra. Còn không, nếu sau này anh muốn ly hôn thì anh phải chuyển cho tôi một nửa tài sản của mình làm phí bồi thường.” 
Cô đã nghĩ kĩ rồi, dù sao cũng không thể để bản thân mình chịu thiệt được. Một nửa tài sản của Dịch Thành không phải là ít, mỗi khoản tiền ấy thôi cũng đủ để cô ăn sung mặc sướng cả phần đời còn lại mà không phải lo nghĩ. 
Dịch Thành không nói lời nào, chỉ đọc sơ một cái rồi liền hạ bút kí tên. Tâm Dao vui vẻ mỉm cười cầm tờ giấy đem lên phòng cất giữ, xem như bảo bối. Dịch Thành im lặng nhìn bóng lưng cô gái vui vẻ chạy lên lầu, thở nhẹ ra rồi hơi cười. Có lẽ Tâm Dao đã đập đầu vào đâu đó nên mới đột nhiên trở nên khờ khạo như vậy. Tại sao cô không nghĩ tới trường hợp hắn sẽ tạm chuyển nhượng tài sản của mình cho một người khác nhỉ? Tới khi ấy, sợ là một đồng cô cũng không có được. 
Quan trọng là, thái độ của cô như thể chắc chắn rằng sau này hắn sẽ ly hôn. Điều gì có thể khiến cô chắc chắn như vậy? 
Trong lòng mang theo tia thắc mắc, nhưng Dịch Thành lại không tiện hỏi. Trong suốt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-khong-muon-ly-hon/2558478/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.