3. Ngày hôm sau khi tỉnh dậy thì trời đã sáng, tôi đứng dậy đi vào phòng tắm rửa, cầm chiếc bàn chải màu xanh lên, chợt để ý đến chiếc bàn chải màu hồng đã bị bỏ xó một bên, tôi lại nhớ đến Lê Chiêu. Khi chúng tôi còn ở bên nhau, cả hai đã mua một cặp bàn chải. Ban đầu, chiếc của tôi là màu hồng, nhưng tôi lại lấy được chiếc màu xanh trước và sau đó màu hồng là của anh ấy. Bây giờ, chiếc màu hồng không còn ai sử dụng nữa.
Tôi cho chiếc bàn chải màu xanh trở lại cốc, cầm chiếc bàn chải màu hồng lên và đánh răng, mùi bạc hà thơm mát phả vào miệng tôi. Nước súc miệng lạnh ngắt làm tôi tê cả miệng. Tôi nhìn mình trong gương và chợt không thể ngăn đôi mắt đỏ hoe của mình.
Tôi ném bàn chải đánh răng vào bồn rửa mặt, tay đập vào tường, cảm giác đau đớn từ tay tôi lan ra khắp cơ thể, tôi ôm đầu: "Lê Chiêu, tại sao anh lại không cần em nữa? Em có phải là người anh yêu không?" Anh đã từng nói rằng muốn ở bên tôi mãi mãi.
Sau khi ra khỏi phòng tắm, tôi hâm nóng sữa và bánh mì. Thật ra tôi rất ghét bữa sáng, nhưng sau khi ở bên Lý Chiêu, anh ấy luôn kêu tôi dậy ăn sáng, điều đó đã trở thành thói quen. Và sau một thời gian dài, tôi cảm thấy khó chịu khi không được ăn sáng.
Tôi ăn cho một miếng bánh mì vào miệng, uống thêm một ngụm sữa, sau đó gõ vào màn hình điện thoại một câu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-khong-can-toi/2621331/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.