Editor: Cheeng Cheeng
Tiếng nước trong phòng tắm từ từ ngừng lại, Cố Ngôn Sanh ở trong phòng nắm chặt quần áo.
Sau khi tắt vòi hoa sen, Ôn Niệm Nam dùng khăn tắm lau người, vươn tay muốn lấy quần áo trên giá, mới phát hiện trên kệ trống không.
Quần áo của anh ... ở bên ngoài.
Vừa rồi, để tránh Cố Ngôn Sanh, anh vội vàng chạy vào phòng tắm và quên lấy quần áo.
Ôn Niệm Nam vừa định mở cửa kính, anh đột nhiên buông tay ra, trong mắt đầy vẻ xấu hổ.
Quần áo của anh ở bên ngoài, Cố Ngôn Sanh vẫn ở trong phòng, không thể quấn khăn tắm chạy ra ngoài lấy quần áo.
Cố Ngôn Sanh nghe thấy tiếng động bên trong, nhẹ nhàng đi về phía phòng tắm rồi quay lại giường ngồi, muốn đợi Ôn Niệm Nam không chịu được mà chủ động nói.
Nhưng đợi một lúc lâu vẫn không thấy động tĩnh gì, bên trong cũng không có tiếng nước.ở
Cố Ngôn Sanhđứng dậy đi tới cửa phòng tắm sợ có chuyện xảy ra, đang định giơ tay gõ cửa, giọng nói của Ôn Niệm Nam từ bên trong truyền đến.
"Anh ... có thể giúp em lấy quần áo được không?"
Một tia sáng lóe lên trong mắt Cố Ngôn Sanh, khóe miệng anh bất giác nhếch lên, anh đáp: "Được."
Ôn Niệm Nam nghe thấy tiếng cửa phòng tắm mở ra, qua lớp cửa kính mờ mờ nhìn thấy Cố Ngôn Sanh đang đi vào, trong tiềm thức siết chặt tay nắm cửa.
"Tôi đem quần áo đưa vào, muốn tôi đưa cho em sao?"
Ôn Niệm Nam gật gật đầu, thấy anh không có hành động, mới nói: "Anh để trên giá đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-goi-toi-la-hac-lien-hoa/863698/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.