Cố Ngôn Sanh nhìn mấy tấm ảnh đăng trên Weibo của W.E rất lâu, bấm nút xóa nhưng lượng lự không bấm, thở dài một cái rồi giữ lại.
"Quên đi ... đây là bức ảnh đầu tiên do Niệm Niệm chụp."
Hắn lúc đó rất muốn cầm búa tự sát, cùng Niệm Niệm chụp một tấm ảnh quan trọng như vậy mà lại cười như một tên ngốc… xấu xí.
Nhìn thấy câu anh ta đáp lại cư dân mạng rằng anh ta chủ động hôn, vẻ mặt của Cố Ngôn Sanh càng trở nên khó coi và xấu xa, anh ta đặt điện thoại di động của Ôn Niệm Nam xuống.
Cố Ngôn Sanh cầm chìa khóa xe của Ôn Niệm Nam và không muốn cho anh ta đi.
"Thật sự không muốn tôi đưa em tới đó sao? Tôi sẽ dừng ở nơi xa để bọn họ không nhìn thấy."
"Tôi có thể tự mình đến studio, anh đến công ty đi."
Ôn Niệm Nam cầm lấy chìa khóa xe trong tay Cố Ngôn Sanh, vẫy tay với anh rồi lái xe đi.
Chỉ có Cố Ngôn Sanh đứng một chỗ, ánh mắt đầy mất mát.
Bác Từ đi tới, đưa chìa khóa xe cho anh ta, nói: "Thiếu gia, thân phận của cậu Ôn bây giờ có chút đặc biệt. Cậu đăng ảnh của hai người lên mạng cũng gây ra phiền phức khá lớn. Tôi sợ sẽ có phóng viên đến studio chụp lén. Cậu Ôn là suy nghĩ vì lợi ích cho cậu. "
"Tôi biết, tôi biết em ấy đã luôn suy nghĩ vì tôi..."
Cố thị.
Cố Ngôn Sanh cầm tài liệu trên tay vài phút rồi không lật sang trang mới, đưa tay lên xoa xoa thái dương.
Cửa văn phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-goi-toi-la-hac-lien-hoa/863696/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.