Cha Ôn nhìn Cố Ngôn Sanh với ánh mắt căm hận, lạnh lùng nói: " Cố Ngôn Sanh, cậu còn dám hỏi hồi đó đã xảy ra chuyện gì với Tiểu Niệm sao? Đều vì cậu mà thể xác và tinh thần của nó trở nên như thế này!"
"Cháu biết em ấy đã gặp bác sĩ tâm lý suốt những năm qua ... Tôi muốn biết chuyện gì đã xảy ra với em ấy trong bệnh viện ..."
Cha Ôn vừa định mở miệng, đột nhiên nhìn thấy sợi dây chuyền trên cổ, kinh ngạc nói: "Cậu...... Sợi dây chuyền này từ đâu ra! Tại sao nó lại ở trên cổ cậu?"
"Cái gì?"
Cố Ngôn Sanh giơ tay từ tuwg tháo sợi dây chuyền trên cổ, trầm giọng nói: "Sợi dây chuyền này ...cháu đã đeo nó ba năm rồi ... Nó bị cháu nhặt được khi Niệm Nam cứu cháu, cháu biết nó là của mẹ em ấy, cháu biết em ấy rất trân trọng chiếc vòng cổ này ... "
Ai biết rằng cha Ôn đột nhiên nắm lấy cổ áo Cố Ngôn Sanh , tức giận nói: "Hóa ra là do anh lấy đi! Hóa ra lại là anh! Anh có biết lúc đó chiếc vòng cổ này quan trọng như thế nào đối với Tiểu Niệm không?! Hắn là bởi vì khi tỉnh lại phát hiện sợi dây chuyền của mẹ mình bị mất, suýt nữa nó ngã quỵ, nó phát điên rồi! "
“Sao… tại sao?” Cố Ngôn Sanh ngạc nhiên nhìn cha Ôn.
Cha Ôn buông tay ngồi ở trên ghế sa lon, trong mắt hiện lên vẻ đau khổ.
"Tại sao? Khi đó, nó mặc quần áo của cậu và dẫn những kẻ bắt cóc đi. Cậu đã sống sót và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-goi-toi-la-hac-lien-hoa/863626/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.