Trước cửa sổ sát đất của văn phòng trống rỗng, một bóng người cô độc ngã xuống đất, không còn độc đoán.
Cố Ngôn Sanh nhìn nhật ký cuộc gọi trên điện thoại mà sững sờ, đưa tay lên che mắt, hai mắt đỏ hoe.
Anh không thể tìm thấy nhật ký cuộc gọi ... Chỉ có thể tìm người khôi phục dữ liệu, anh phải biết cuộc gọi đó nói gì ...
Anh sợ nhìn thấy Ôn Niệm Nam, nhưng không thể không nghĩ về cậu ta. Không biết phải đối mặt với Ôn Niệm Nam như thế nào?
Nói ... Đúng như Thẩm Lạc An đã nói, anh không hề vô tội, anh là đồng phạm, và mọi chuyện đều do anh gây ra, là anh dung túng cho Thẩm Lạc An mà không tin tưởng Ôn Niệm Nam.
Nguyên nhân nào có thể làm cậu ấy rời xa mình?
Đó là lúc món quà được trao từ kỉ niệm ngày cưới ... là lúc Thẩm Lạc An đưa anh về nhà ... cũng là lúc Ôn Niệm Nam hôn mê dưới tầng hầm ...
Sau đó Cố Ngôn Sanh nhận ra mình đã làm quá nhiều chuyện vớ vẩn, mỗi việc đối với Ôn Niệm Nam đều là sự tra tấn về thể xác và tinh thần ...
Cuối cùng anh cũng hiểu tại sao Ôn Niệm Nam lại thay đổi nhiều như vậy, và tại sao cậu ấy kiên quyết từ bỏ cuộc hôn nhân này. .
Hóa ra sự ra đi đột ngột không phải đột ngột mà là cuộc điện thoại làm tan nát cõi lòng sau bao năm cố gắng...
Không biết tại sao anh lại say khướt trong bữa tiệc nhà họ Tưởng, anh cũng không nhớ mình đã gọi và đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-goi-toi-la-hac-lien-hoa/863616/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.