Nhìn thấy sắc mặt Đường Sóc tái mét, ngay lập tức Ôn Niệm Nam lo lắng hỏi: “Đường Sóc… xảy ra chuyện gì vậy?”
“Tôi… anh trai tôi bị tai nạn… bố tôi đang ở phòng cấp cứu… tôi… muốn đến bệnh viện với mẹ ... “đôi mắt Đường Sóc đỏ hoe, cố nén tiếng khóc đến nghẹn ngào.
“Tại sao… sao có thể như vậy?”
Ánh mắt Ôn Niệm Nam với vẻ khó tin Đường Luân Hiên gặp tai nạn, cậu không thể tưởng tượng được lúc này Đường Sóc phải tuyệt vọng đến mức nào. Cậu vội vàng đứng dậy nắm lấy tay Đường Sóc và bước ra ngoài.
“Tôi cùng cậu đến bệnh viện.”
“Không được, cậu phải ở đây.”
Đường Sóc nhìn Ôn Niệm Nam đáy mắt tràn đầy lo lắng, hít sâu một hơi run lên: “Cậu phải thi đấu... . cậu phải ở lại tham gia cuộc thi, Niệm Nam cậu đã chuẩn bị rất lâu, cậu phải biểu diễn một cách hoàn hảo, coi như chúng ta đang biểu diễn cùng nhau? "
Ôn Niệm Nam giật mình:" Nhưng nếu cậu đi một mình, tôi sợ cậu sẽ…"
" Niệm Nam ... làm ơn, tôi không muốn cậu mất cơ hội lần này vì tôi."
"Tiếp theo, tôi sẽ mời thí sinh tiếp theo. Người biểu diễn là Ôn Niệm Nam và Đường Sóc! Chào mừng!"
Giọng nói của MC trên sân khấu vang lên , nhưng Ôn Niệm Nam vẫn không đi ra sân khấu sau khi nghe tên của mình.
Đường Sóc kéo cậu lên sân khấu, nhẹ giọng nói: “Hứa với tôi, biểu hiện trạng thái tốt nhất, đừng để bản thân phân tâm.”
Đôi mắt Ôn Niệm Nam hơi đỏ: “Được rồi…”
Đường Sóc nhìn Ôn Niệm Nam bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-goi-toi-la-hac-lien-hoa/863610/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.